Trang chủ > Bóng đá > Về thất bại của ĐTVN: Là người Việt Nam với nhau, đừng quá phũ phàng và vô tình!

Về thất bại của ĐTVN: Là người Việt Nam với nhau, đừng quá phũ phàng và vô tình!

  • 30/11/2012 07:07 |
  • Việt Nam
(Bongda24h) - Những ngày vừa qua, có thể thấy những trang báo mạng hay những phương tiện thông tin đại chúng khác đăng tải không ít những lời bày tỏ nỗi thất vọng hay thậm chí những lời xúc phạm có phần vô văn hóa đến những con người đang đại diện cho đất nước tham dự AFF Suzuki Cup 2012. Vì sao chúng ta phải làm thế?

Vì người dân Việt Nam thất vọng. Ai cũng thế, anh thất vọng, tôi thất vọng, và 80 triệu người thất vọng khi nhìn thấy cái lối đá quẩn quanh, bế tắc, không bài bản, chiến thuật nhạt nhòa của đội tuyển mà chúng ta đặt nhiều kì vọng. Và theo như một số người, "ăn 1 ngày 2 triệu rưởi thì bằng cả nhà một người dân bình thường ăn 1 tuần", vì thế thành công là điều tất yếu, cần phải thành công, phải thắng, phải vô địch!

Để rồi hòa 1 và thua 1 dưới tay hai đối thủ được đánh giá là yếu hơn nhiều, những đối thủ chúng ta đã từng vượt qua tương đối dễ dàng trong quá khứ. Để rồi HLV Phan Thanh Hùng đang được kì vọng sẽ là "thầy nội", "sản phẩm cây nhà lá vườn" đầu tiên đưa tuyển đến thành công giờ phải giơ lưng ra mà chịu búa rìu dư luận. Phan Thanh Hưng, tiền vệ của đội tuyển Việt Nam, vô hình chung lại bị khán giả soi mói, suy xét vì cái tội "cháu của HLV". Công Vinh, đang từ tiền đạo sát thủ trong mắt tất cả, chỉ sau 2 trận đã trở thành "kẻ hết thời", "tiền đạo nên treo giày ở tuổi 27", "vốn chưa bao giờ là tiền đạo đẳng cấp ở Việt Nam"... Rồi thì cả hệ thống bị chỉ trích, VFF nên đứng ra lãnh trách nhiệm, các cầu thủ thì canh cánh nỗi lo cơm áo gạo tiền ở nhà nên đôi chân nặng như đeo chì, đôi vai thì như đeo ba-lô đá.

Một số cầu thủ dự bị sẽ được HLV Phan Thanh Hùng sử dụng ở trận đấu chiều nay
Các cầu thủ Việt Nam tích cực tập luyện
 

Không bàn đến chuyện đội tuyển chơi bết bát đến mức nào, nhưng độ vô tình trong những câu bình luận của người dân:" Kém hơn cả đá phủi!", "Tôi đá cũng được, mà chắc là còn hay hơn!", "Đi xem nhạc Hàn Quốc còn hơn là đi xem ĐTVN đá bóng!" thì khỏi phải bàn cãi. Với tư cách là một người làm báo thể thao, người viết còn cảm thấy thực sự buồn, thực sự đau khi nghe những lời như thế của khán giả nhắm đến đội tuyển, vậy thì những con người đang khoác áo đội tuyển ấy còn đau đến mức nào? Con người ta sống là để yêu thương nhau, đùm bọc nhau, đâu phải để sỉ vả, nhìn vào quá khứ mà nhiếc móc, đằng này lại là người trong một nước, đã từng tâng bốc nhau đến tận giời sau chức vô địch AFF Cup 2008. Đội tuyển đang ở xa xứ, họ đọc được những dòng bình luận ấy, thì còn tâm trí đâu mà đá với Thái Lan? Khán giả kì vọng đấy, nhưng cứ nói đội tuyển không ra gì như thế, có bao giờ nghĩ chính mình là nguyên nhân để cho đội tuyển chùn chân, thiếu quyết tâm, thiếu sinh khí không? Hay khán giả cho rằng các cầu thủ chẳng bao giờ lên mạng hay đọc báo để xem người ta nói cái gì về mình? Suy cho cùng, cái sự sỉ vả, nhiếc móc bây giờ xuất phát từ hai nguyên nhân: một, kì vọng quá nhiều và không nhìn đúng vào bản chất của vấn đề. Hai, tính cách của người Việt Nam.