“Giá mà thời gian lùi lại thêm 2, 3 năm như trước nhỉ, giờ em đâu đến nỗi thế này”, cựu tuyển thủ U23 Việt Nam và ĐT Việt Nam, Châu Phong Hòa, vừa ngấu nghiến đĩa cơm sườn ở quán café, vừa nói. Hòa là điển hình cho một số không ít cầu thủ đang sống cầm hơi qua ngày và chờ thời!
“Nếu như cách đây vài năm, những cầu thủ gắn mác tuyển thủ QG như em cũng có giá chuyển nhượng đến 5, 7 tỷ đồng chứ chẳng chơi. Giờ nền kinh tế lạm phát đã đành, VFF lại muốn gia tăng tuổi cống hiến, phục vụ đến 25 tuổi, thật khó quá”, một ý kiến khác của người đương thời, một “thương hiệu” của SLNA đang thuộc biên chế các ĐTQG, từng chia sẻ với TT&VH.
Từng có giá trị chuyển nhượng lên tới hàng tỷ đồng, nhưng giờ Châu Phong Hoà đang ở tình cảnh
2 hoàn cảnh không giống nhau, nhưng cùng một suy nghĩ. Họ muốn tìm về ngày xưa, một để tìm lại giá trị cũ và sửa sai, một thể hiện sự tiếc nuối và mơ ước. Rất chính đáng! Người nghe tưởng như rất xa, nhưng trên thực tế, chỉ là 2, 3 năm về trước. Bằng cách nào và ra làm sao, chỉ sau 2, 3 năm, nền bóng đá Việt lại đi xuống một cách thê thảm đến thế?!
Quả thật là nhìn Phong Hòa, cầu thủ từng có giá chuyển nhượng tiền tỷ (thực tế là tổng số tiền các bản hợp đồng của cầu thủ người Đồng Tháp không dưới 4 tỷ đồng), không ai nghĩ đời bóng banh lại xuống cấp như vậy. Nhưng, Hòa có thể là biểu hiện, thậm chí là bằng chứng thuyết phục nhất nói lên bản chất nền bóng đá chuyên nghiệp bong bóng và giờ nó đang xì hơi.