Đã 13 năm kể từ ngày đội U16 VN tạo nên dấu ấn khó quên tại một giải trẻ quốc tế trên sân Chi Lăng – Đà Nẵng. Nhưng rõ ràng, dấu ấn mà các cầu thủ U19VN để lại trên đất Indonesia còn sâu đậm hơn nhiều lần, nếu không muốn nói là chưa từng có của bóng đá VN. Đó là một dàn cầu thủ “đá hay mọi nhẽ”, kỹ thuật cơ bản hoàn hảo, kỹ năng chiến thuật hợp lý, thể lực đảm bảo, ý thức chuyên môn cao và đạo đức không chê vào đâu được.
Đó là đội bóng mà nếu thiếu đi người đội trưởng Xuân Trường thì người thay thế số 2, số 3 (Trùm Tinh, Thanh Hậu chơi cùng vị trí hay người đeo băng đội trưởng Tuấn Anh) hay Văn Toàn hoặc Công Phượng thay bằng Lâm Ti Phông cũng cơ bản hoàn thành nhiệm vụ.
Không có sự khập khiễng quá lớn ở bất cứ vị trí nào, cánh phải hay cánh trái, trung tâm hay trung lộ, thòng hay cắm, đá biên hay giữa, phối hợp tam giác hay phất bóng dài…Nói gọn lại, đó là đội bóng lớn của tương lai, có tương lai.
U19 Việt Nam với nòng cốt là các học viên của Học viện HAGL Arsenal-JMG có màn trình làng ấn tượng
U19 VN đã đi một mạch đầy ấn tượng ở vòng bảng, một chút khó khăn ở bán kết và chỉ chịu thua vì …trọng tài và kém may mắn ở loạt đá luân lưu may rủi. Trên thực tế, họ không thắng trước một đối thủ từng thắng ở vòng bảng, không vượt qua được sức ép từ khán đài và sự thiên vị lộ liễu của trọng tài?
Vậy đội bóng này còn thiếu điều gì để trở nên hoàn hảo, để có thể chiến thắng nếu lại đứng trước một đối thủ kiểu U19 Indonesia ngay trên xứ sở Vạn đảo? Trước hết là câu chuyện đội trưởng Xuân Trường và việc thiếu mẫu cầu thủ này đã khiến cho U19 VN trở nên khó khăn trước một đối thủ yếu, như đội Lào quen biết.