Phong độ thất vọng trong thời gian vừa qua của ĐT U23 Việt Nam cùng sự quan tâm có phần hơi nhạt nhòa của dư luận là điều rất khác biệt so với các kỳ SEA Games gần đây. Nói thế là bởi kể từ SEA Games 23 năm 2005 đến nay, ĐT U23 Việt Nam thường chơi rất tốt và ấn tượng ở các giải đấu trước thềm Đại hội, gồm cả giao hữu và chính thức, nhưng khi bước vào giải thì ĐT U23 Việt Nam lại không thể tái hiện phong độ như thế, đến mức tình trạng “thử kêu đốt tịt” bị xem là căn bệnh khó chữa của U23 Việt Nam ở các kỳ SEA Games.
Tuy nhiên, năm nay lại khác hẳn, khi ngày lên đường sang Myanmar đã cận kề và ĐT U23 Việt Nam đã trải qua ngót nghét 3 tháng luyện tập cùng nhau, nhưng thầy trò HLV Hoàng Văn Phúc vẫn chưa thể tạo được sự yên tâm cũng như hy vọng cho người hâm mộ.
Rất khó nói rằng ĐT U23 Việt Nam đang cố gắng tìm cách giấu bài, bởi chỉ nhìn vào vẻ thất vọng không thể giấu giếm của HLV Hoàng Văn Phúc sau trận thua 0-1 vừa qua trước HV.An Giang là đủ hiểu ông thầy này đang nóng lòng và sốt ruột đến cỡ nào trước phong độ nhạt nhòa của các cầu thủ.
![]() |
Đã trải qua ngót nghét 3 tháng luyện tập cùng nhau, nhưng thầy trò HLV Hoàng Văn Phúc vẫn chưa thể tạo được sự yên tâm cũng như hy vọng cho người hâm mộ |
Lý do khả dĩ nhất, nhưng có thể cũng lại là lý do phũ phàng nhất, đấy là dường như năng lực của các cầu thủ U23 Việt Nam chỉ có như vậy, và nếu nhớ lại rằng ở BTV Cup 2013 vừa kết thúc cuối tháng trước, CLB Đồng Nai của HLV Trần Bình Sự cũng áp dụng lối đá hệt như HV.An Giang đã dùng ở trận đấu vừa qua để gây khó dễ cho U23 Việt Nam thì có thể thấy rằng nhận định nói trên không phải là không có cơ sở.
Trong 2 kỳ SEA Games gần đây nhất, ĐT U23 Việt Nam đều gặp phải vấn đề về chất lượng nhân sự, nhưng lúc ấy các HLV Henrique Calisto (SEA Games 2009) hay HLV Goetz (2011) chỉ gặp khó khăn với việc tìm người cho vị trí tiền đạo mũi nhọn, còn bây giờ, HLV Hoàng Văn Phúc đang đối mặt với những bài toán cực khó trải đều trên cả 3 tuyến.