Trang chủ > Bóng đá > Bóng đá Việt Nam: Thực tế là thực tế nào?

Bóng đá Việt Nam: Thực tế là thực tế nào?

  • 21/12/2013 15:05 |
  • Việt Nam

Thất bại ở SEA Games 27 đưa bóng đá Việt Nam trở về thực tại, rằng chúng ta đang thụt lùi ngay ở “ao làng” Đông Nam Á. Thất bại ấy còn chỉ ra thực tế rằng bóng đá nội hiện quá thiếu người giỏi, từ nguồn cầu thủ cho đến người quản lý…

Thế hệ cầu thủ thiếu kỹ thuật

Không thể nói cầu thủ Việt Nam giàu kỹ thuật được nữa rồi, nhìn từ những gì mà các cầu thủ U23 Việt Nam thể hiện ở SEA Games 27. Một đội bóng gồm những con người có kỹ thuật không thể là đội bóng mà ở đó các chân sút ngay cả khi đối mặt với thủ môn đối phương lại không biết sút sao cho vào lưới. Đúng là ở thế hệ của những Nguyễn Hồng Sơn, Lê Huỳnh Đức, Trần Công Minh, hay sau này là thế hệ của Minh Phương, Tài Em, Quang Thanh, Công Vinh… cầu thủ Việt Nam được đánh giá cao về mặt kỹ thuật.

Thầy trò HLV Hoàng Văn Phúc sau trận thua tủi hổ trước Malaysia.
 

Đấy là những thế hệ mà chúng ta có những tiền vệ tài hoa kiểu Hồng Sơn hay Minh Phương, có thể chỉ bằng một động tác là đủ khiến đối thủ chao đảo. Đấy cũng là thế hệ mà ngay đến các hậu vệ như Công Minh, Quang Thanh đủ khả năng đi bóng dọc biên đến sát đường biên ngang của đối thủ, đủ khả năng dứt điểm từ 30m đổ lại.

Ở SEA Games 27, đội tuyển U23 Việt Nam không có những cầu thủ dạng như thế. Chúng ta thua vì ngay đến chân sút được gọi là tốt nhất của đội là Lê Văn Thắng thường xuyên đá… đại khi có cơ hội, thua vì ngay đến cầu thủ được đánh giá là phát hiện lớn nhất của năm như Vũ Minh Tuấn lại là dạng cầu thủ nhắm một đằng, sút một nẻo. Thua vì ngay đến anh chàng được mệnh là “Ronaldo xứ Nghệ” Phi Sơn mỗi khi đi bóng thường dẫn bóng vào chỗ tắt, hơn là dẫn bóng vào khu vực 16m50.