Tò mò, rồi thấy thích mắt, ngứa ngáy chân tay, phấn khích và… sốt ruột, đó là những cung bậc cảm xúc của người xem, khi chứng kiến “những đứa trẻ của bầu Đức” khoan-cắt-bê-tông với bức tường mang tên U19 AS Roma, quê hương của thứ bóng đá cantenaccio (tiếng Ý có nghĩa là “cái then cửa” – PV). Sự khác biệt về khái niệm gọi là đẳng cấp hay ít nhất về tiêu chí, phương pháp làm bóng đá đỉnh cao trong môi trường chuyên nghiệp (Ý) và chưa chuyên nghiệp (Việt Nam) phần nào đã lột tả sau trận đấu này.
Chúng ta đã và đang được thấy những tín hiệu lạc quan của một nền bóng đá trẻ, tuy nhiên, như số báo trước Thể thao & Văn hóa Cuối tuần đã đề cập, sẽ là sai lầm nếu bỏ hết trứng vào một rổ.
Cho đi, rồi sẽ nhận lại
Như đã nhắc, ông chủ Đoàn Nguyên Đức bắt đầu mở Học viện bóng đá HA.GL Arsenal JMG, không bằng xuất phát làm giàu cho V-League, cho bóng đá Việt Nam, mà làm giàu cho chính… cái túi của ông, với đích hướng tới là thị trường châu Âu và Đông Bắc Á. 2 triệu USD bỏ ra vào thời điểm năm 2007 để làm bóng đá trẻ là một con số cực khủng, chưa từng có tiền lệ.
Nhưng, cũng nói luôn, bầu Đức là mẫu người hành động và thi thoảng, ông vẫn cho phép mình phá bỏ những rào cản, một cách có… tính toán. Trong kinh doanh cũng thế và khi làm bóng đá cũng vậy, từ việc kéo về cầu thủ hay nhất Đông Nam Á Kiatisuk, cùng hàng loạt các thương hiệu khác tạo nên một “dream team”, từ giải hạng Nhất hay các hợp đồng với Thonglao, Lee Nguyễn sau này…