Rất ngạc nhiên, khi phần lớn những ông bầu mới nổi của BĐVN lại chính là những "sát thủ" hoặc tiếp tay cho việc bóng đá nước nhà đi xuống, và đứng trước nguy cơ đổ vỡ hàng loạt cũng như vô số những phát sinh khác. Đây không phải là nhận định vô cớ, bởi thử hỏi dân trong làng cái cách làm bóng đá của bầu Thụy, bầu Thọ... chẳng đơn thuần là đam mê...
Từ câu chuyện của bầu Thụy....
Bầu Thụy đam mê bóng đá hay không? Thực ra, đến thời điểm này đã có thể khẳng định luôn cho câu hỏi đó rằng chủ tịch của SG.XT bước vào bóng đá mới mục đích rất riêng, và hoàn toàn không phải đam mê. Bởi nếu đam mê, ông chủ của tập đoàn Xuân Thành đã không biến đội bóng của mình thành "siêu thị cầu thủ", hay làm loạn thị trường chuyển nhượng bằng những bản hợp đồng "tiền đè chết người".
Nếu đam mê thực sự, đã không có chuyện sau vài mùa bóng chơi ở giải chuyên nghiệp SG.XT còn không có lấy được nơi ăn ở tập luyện cho bài bản, tất cả đều đi thuê và trong thời gian rất ngắn. Bởi "đam mê" như thế, nên khi đoàn khảo sát BĐCN của AFC tới SG.XT thì đội bóng này đã phải nhận điểm số rất thấp về sự chuyên nghiệp của đội nhà. Không có tuyến trẻ, cơ sở vật chất nghèo nàn...
Bầu Thụy có cách làm bóng đá chẳng giống ai
Cũng có thể gọi bầu Thụy là một lái buôn thứ thiệt khi bỏ số tiền lớn để mua lại Navibank SG, rồi "xẻ thịt" đội bóng này ra để dùng, cũng như mang ra thương trường để gạ bán. Không chỉ mua rồi bán đội bóng cùng thành phố, bầu Thụy cũng sẵn sàng "tặng" SG.XT cho TP.HCM với một mục đích chẳng khác gì ngoài chuyện được hỗ trợ miễn phí về cơ sở vật chất, hay đỡ đần cho túi tiền của mình.