Những nhà vô địch đều phải có cá tính mạnh mẽ, hay sự khác biệt so với phần còn lại. Liệu đội tuyển Việt Nam đã có được điều đó, dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên người Quảng Đà, Phan Thanh Hùng, hay chưa?
Anh Hùng ở đội tuyển
Có một sự thật, trong những thầy nội của bóng đá Việt Nam hiện nay, huấn luyện viên Phan Thanh Hùng là người có quan hệ hữu hảo nhất với giới truyền thông. Ông Hùng nổi tiếng lành tính, không chấp nhặt, câu nệ. Đặc biệt, họ Phan được xem là người chơi đẹp, chơi hết mình với những ai đã chơi, đã biết đến ông. Hay nói như một học trò của nhà cầm quân này: “Chỉ ngồi một lần với thầy Hùng thôi, là yêu luôn”.
Ông Hùng lên đội tuyển theo một cách riêng. Nói là riêng bởi ông biết mình là ai, thời điểm nào cần gật hay lắc, và biết được “cái giá” của mình. Thế nên, khi Liên đoàn bóng đá Việt Nam (VFF) ngỏ lời mời, ông Hùng không ngại ngùng bộc lộ quan điểm rằng, ông sẽ kiêm nhiệm huấn luyện viên trưởng của đội tuyển quốc gia và cả câu lạc bộ Hà Nội T&T.
Những dấu ấn của Henrique Calisto (phải) vẫn còn đậm nét ở đội tuyển Việt Nam, nhưng ông Phan Thanh Hùng cũng đang xây dựng con đường cho riêng mình
Dĩ nhiên, sự phản đối của những “cây đa, cây đề” đã có lúc khiến VFF duy ý chí với lời yêu sách “vừa xay lúa vừa bế em”. Rốt cuộc, dù không bằng mặt cũng chẳng bằng lòng, nhưng VFF cũng phải gật, bởi họ hiểu nếu có được “quân cờ” Phan Thanh Hùng; thì sẽ có được cả “bàn cờ” giới truyền thông, một trong những đối thủ đáng sợ nhất của VFF trong suốt những năm qua.