Đằng sau một cậu ấm được cho là con ông cháu cha, sẽ có nhiều giai thoại liên quan anh ta. Bóng đá cũng không là ngoại lệ.
Năm ngoái, ngay cả khi ĐT.LA thắng liền 10 trận, giành vé lên hạng vô cùng thuyết phục, đội bóng của bầu Thắng cũng nhiều phen bị dị nghị, điều tiếng. Đơn giản bởi theo tâm lý số đông của dân ta, ông Võ Quốc Thắng là Chủ tịch HĐQT VPF, nên đứa con của ông (ĐT.LA) thể nào cũng được hưởng lợi. Khổ thế đấy!
Cứ có vấn đề gì liên quan đến đội bóng của các lãnh đạo VPF, thiệt thòi thòi không sao, lỡ trọng tài nhìn gà hóa cuốc, cho đội bóng có các ông bầu nằm trong VPF hưởng lợi, ôi thôi lĩnh đủ. Rằng, phải chăng các “vua sân cỏ” bị sức ép từ những người trả lương cho mình, nên mới quay còi.
Năm ngoái bầu Thụy (giữa) từng lao xuống sân để mắng mỏ trọng tài, dù trận ấy đội bóng của ông vẫn thắng
Thậm chí, đã có những đề nghị không chính thức là các lãnh đạo VPF có đội bóng mình thi đấu thì không nên đến sân. Như thế chỉ gây áp lực cho các trọng tài. Các ông bầu đổ bao tiền vào bóng đá, chưa hẳn đã sung sướng, thậm chí ngược lại.
Lãnh đạo cao cấp VPF có mấy ai dám xung phong ngồi ghế nóng đâu. Đơn giản bởi thời gian dành cho công việc kinh doanh đã ít, nay mất thêm thời gian cho cái tổ chức như VPF vốn mới ra đời, dễ bị “ném đá” bậc nhất.
Nhiều ông bầu cho biết người thân van xin họ bỏ bóng đá cho gia đình được nhờ, thì ai có thể bắt các lãnh đạo VPF đừng đến sân xem đá bóng? Khổ thế đấy! Được hưởng lợi đâu chưa thấy, những đội bóng của các nhân sự chủ chốt trong HĐQT VPF năm ngoái đa số thất bát.